PHƯƠNG TRÌNH Ư?
Có bao giờ bạn nghĩ tình thương là trách nhiệm? Lúc ấy bạn sẽ bớt dần đi những cảm xúc, những trăn trở, âu lo… Lúc đó, bạn chỉ còn duy nhất một thứ mà bạn dễ cảm nhận rõ ràng và sâu sắc: lo lắng vì không muốn mình có lỗi
Có bao giờ bạn nghĩ tình yêu là trách nhiệm? Có thể có chứ! Nhưng lúc đó tình yêu trong bạn đà giảm sút, tình yêu cạn dần như ngọn đèn bớt sáng, nhiên liệu thì hạn định và đẩy mọi thứ vào ngõ cụt của tình trạng yếu tinh thần…
Tình yêu cần trách nhiệm. Nhưng chỉ có trách nhiệm thì chưa đủ tạo thành tình yêu. Vì trách nhiệm có thể có với cả người thân, với cả những người ta mến, hay thậm chí với người ta cảm nhận rằng ta có thể chở che…
Nhưng trách nhiệm rất cần cho tình yêu. Vì trách nhiệm, người ta biết đâu là nơi đi, chốn về. Người ta cũng biết tự vạch ra cho mình những ranh giới để có thể kiểm soát hành vi và thái độ của mình cho tình yêu, vì tình yêu…
Nếu ai đó bảo rằng đang yêu mà vô trách nhiệm, nên xem lại nhận thức của chính mình… Vì nhiều khi, đó là kiểu yêu giả dối, tạm thời hay kiểu yêu ngây ngô sai lệch từ nhận thức. Nếu ai đó bảo rằng vì trách nhiệm nên mới phải chung sống cùng bạn, cũng cần hiểu rằng không sớm thì muộn, không chóng thì chầy cũng sẽ có những nguy cơ… 
Chỉ có điều chúng ta có thể cùng nhau kiểm soát và làm cho tình yêu song hành với trách nhiệm, chúng ta có trách nhiệm trong tình yêu… Vì tình yêu không giống như những cơn điên của cảm xúc, những quằn quại khi gặp gỡ tạm bợ của những rung động đời thường… Cần lắm nhiều thứ để cả hai vun với và chăm bón cho trách nhiệm lớn dần, cảm xúc rộng ra và những điều xung quanh không ngừng tươi đẹp…
Ừ cả hai không thuộc về nhau hoàn toàn, nhưng trách nhiệm mà bằng tình yêu hay tình yêu cần có trách nhiệm ở mức nào là bài toán khó…



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này