Bài đăng

Hình ảnh
Sài Gòn,16/09/2017 Gửi em, Mình! Hôm nay anh không ngủ được.Nhớ, nhớ em nhiều lắm "Mình ơi" có linh cảm không hay có chuyện nào đó săp xảy ra với anh. Chắc có thể em không thể đọc được những lời này của anh 30/06 ngày anh và em xa nhau. Cái ngày hai đứa mình khóc như mưa, anh cứ ngỡ mình không còn biết khóc, anh ngỡ như sao mọi biến cố cuộc đời anh tim anh đã chết đã chai sạn. Nhưng không nó đã khóc vì em khóc rất nhiều.Anh và em quen nhau thật tình cờ, anh nhớ những đêm ngồi ngoài công viên suốt cả đêm, nhớ những lần đưa em đi công tác, nhớ lúc em say anh phải thức lo cho em được nghe em nói: "anh ơi! anh có biết không em yêu anh nhiều lắm". Anh cũng vậy "anh yêu em nhiều lắm" Nhớ lần đầu tiên gặp em một cô cửa hàng trưởng lạnh lùng,anh chỉ biết nhìn em và yêu em từ lúc nào anh cũng không biết,chưa một lần nói chuyện cùng em anh chỉ biết đứng lặng nhìn em do mặc cảm với công việc anh đang làm tự nghĩ: " giá như không gặp
Hình ảnh
PHƯƠNG TRÌNH Ư? Có bao giờ bạn nghĩ tình thương là trách nhiệm? Lúc ấy bạn sẽ bớt dần đi những cảm xúc, những trăn trở, âu lo… Lúc đó, bạn chỉ còn duy nhất một thứ mà bạn dễ cảm nhận rõ ràng và sâu sắc: lo lắng vì không muốn mình có lỗi Có bao giờ bạn nghĩ tình yêu là trách nhiệm? Có thể có chứ! Nhưng lúc đó tình yêu trong bạn đà giảm sút, tình yêu cạn dần như ngọn đèn bớt sáng, nhiên liệu thì hạn định và đẩy mọi thứ vào ngõ cụt của tình trạng yếu tinh thần… Tình yêu cần trác h nhiệm. Nhưng chỉ có trách nhiệm thì chưa đủ tạo thành tình yêu. Vì trách nhiệm có thể có với cả người thân, với cả những người ta mến, hay thậm chí với người ta cảm nhận rằng ta có thể chở che… Nhưng trách nhiệm rất cần cho tình yêu. Vì trách nhiệm, người ta biết đâu là nơi đi, chốn về. Người ta cũng biết tự vạch ra cho mình những ranh giới để có thể kiểm soát hành vi và thái độ của mình cho tình yêu, vì tình yêu… Nếu ai đó bảo rằng đang yêu mà vô trách nhiệm, nên xem lại nhận thức của chính mình… Vì